“Ta cũng thấy thế!” Từ lão phu nhân lo lắng nhất chính là thân thể của Tô Văn Khanh.
Hiện giờ nhìn thấy sắc mặt của ngoại tôn nữ hồng nhuận, bà lão sao có thể không vui cho được.
Lão phu nhân lại lôi kéo ngoại tôn nữ, hỏi thăm vài câu, như là gần đây uống thuốc thế nào rồi.
Lưu thị nghe xong mấy lời này, bất chợt sững sờ.
Tô Văn Khanh bày ra dáng vẻ ngoan ngoãn nghe lời: “Gần đây tôn nữ ngủ ngon, ăn cơm cũng ngon, tinh thần đã tốt hơn rất nhiều."
"Trước kia con chỉ biết ở trong phòng ủ rũ, thân thể mới càng thêm mệt mỏi. Mấy hôm nay thường xuyên đi dạo loanh quanh, thế mà cảm thấy nhanh nhẹn hơn trước rất nhiều.”
“Tốt, phải như thế.” Từ lão phu nhân kéo Tô Văn Khanh tới bên người.
Bà lão cảm giác được trên tay Tô Văn Khanh rõ ràng đã có thêm độ ấm, không hề giống trước kia, lạnh lẽo gầy nhỏ.
Lão phu nhân hài lòng cười nói: “Về sau phải ra ngoài tản bộ nhiều hơn, hiện tại thời tiết vừa đẹp, mấy tỷ muội nhàn rỗi thì cùng nhau đi dạo trong vườn, các cô nương ở chung một chỗ cũng thêm náo nhiệt.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT