“Đại tỷ tỷ thật sự rất hiếu thuận, một khi đã như vậy sao không thay Đại bá nạp nhiều thêm hai phòng di nương, nhân khẩu của đại phòng càng thêm vượng.”
Tô Văn Kiều chưa từng gặp qua dáng vẻ Tô Văn Khanh tàn nhẫn một cách nghiêm túc thế này, tức giận đến mức khuôn mặt đỏ bừng, nhưng đồng thời cũng bị dọa sợ.
Tô Văn Khanh đi đến bên giường Đại nương đang nằm, sắc mặt của Đại nương vốn đang vàng như nến, lúc này lại thêm một tầng đen như than chì.
Tô Văn Khanh lại có chút không đành lòng, Đại nương cũng không phải người giả dối.
Chỉ là nhiều năm lăn lộn như vậy, bà ngày càng đỏ mắt với nhị phòng, tam phòng mà thôi.
Tô Văn Khanh vẫn nhớ, năm đó tiểu cô cô thở dài nói: “Cũng là một người đáng thương.”
Nhưng đáng thương thì đáng thương, tuyết trước cửa nhà mình còn chưa được quét sạch sẽ đã duỗi bàn tay tới trước mặt nàng, không thể tránh Tô Văn Khanh tức giận.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play