Trên khuôn mặt của Tô lão phu nhân không nhìn thấy một chút không cao hứng nào, bà lão trừng mắt với Tô Trường Vũ một cái rồi cười mắng: “Sao lại không báo trước một tiếng thế hả?”
Dứt lời bà lại cười khanh khách với Tô Văn Khanh, vẫy tay nói: “Văn Khanh mau tới đây cho tổ mẫu nhìn một cái, nửa năm không gặp, ta thật sự đã rất nhớ con đấy.”
Tươi cười trên gương mặt của Tô Văn Khanh cũng không giảm, đón nhận Tô lão phu nhân lôi kéo tay nàng, lại tùy ý để bà lão đánh giá trên dưới nàng một phen.
"Con cũng rất nhớ thương nội tổ mẫu ở nhà, cho nên mới cầu cha đưa con trở về đấy, tổ mẫu gần đây có tốt không?"
"Thân thể còn khỏe mạnh chứ ạ? Ngoại tổ mẫu vẫn luôn nói nhớ mong tổ mẫu đấy, còn nhờ con gửi lại vấn an tới nội tổ mẫu nữa."
Tô lão phu nhân không khỏi nghĩ thầm, thời gian ra ngoài mới nửa năm mà đã có thể nói chuyện tình tự thế này, trước kia chắc chắn không thể nói ra những lời như thế.
Kinh thành này thật sự có thể dạy dỗ người sao, tính tình chất phác như thế cũng có thể trở nên hoạt bát.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT