Lục Hành Thanh cảm thấy túi hoa quả trong tay nóng như phỏng, hai bên tai cũng dần đỏ lên, căng da đầu trả lời: “902.”
Trần Khoan ho khan một tiếng: “Khụ khụ.”
Lục Hành Thanh mệt mỏi đáp: “403.”
Cả ba người kia đều cố gắng ép không cho khóe miệng nhếch lên, nhưng rõ ràng vẫn không giấu được ý cười. Lưu Tĩnh suýt đỏ cả hốc mắt: “Lục Hành Thanh, anh thật sự là người tốt!”
“Là như này… 403, 608 và 902 tối nay định tụ lại chơi một ván bài nhỏ. Anh có muốn đến không?” Trần Khoan ánh mắt nóng rực nhìn hắn.
“Không cần đâu, cảm ơn.” Lục Hành Thanh vô thức lui lại nửa bước, nụ cười trên môi bắt đầu trở nên cứng nhắc.
“Vậy được rồi, vậy thì chỉ có bọn mình ——” Lưu Tĩnh cố ý ngừng lại, rồi tiếp, “403, 608 và 902 tụ lại cũng tính là đủ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT