Đột nhiên, không kịp phòng bị, một thân thể từ phía đối diện loạng choạng nhào đến, nửa bên đầu lõm hẳn xuống, diện mạo vặn vẹo chẳng khác gì ác mộng. Lưu Tĩnh theo bản năng hét chói tai, nhưng tiếng thét kia tựa như bị rút đi, chỉ còn lại lưỡi dao bén ngót đâm thẳng vào tim. Máu cô như ngưng chảy, đồng tử co rút chỉ còn lại một chấm nhỏ như lỗ kim. Hàm răng run rẩy, đôi mắt chứa đầy khiếp sợ nhìn chằm chằm vào người kia.
“Về sớm vậy à?” Người phụ nữ nọ lại chẳng nhận ra có gì bất thường. Môi mỉm cười như thường ngày, thân thiết chào hỏi ba người.
Trần Khoan, mặt thịt run rẩy, gần như mất kiểm soát, chỉ còn nói đứt quãng: “Vâng… ạ…”
Tề Tuệ nghĩ đến đôi mắt vừa rồi, theo thói quen lập tức nhắm mắt lại, bàn tay run run siết chặt tay Lưu Tĩnh.
May mà đối phương chỉ đáng sợ ở vẻ ngoài, người phụ nữ tập tễnh bước đi. Khi bà bước xuống cầu thang, Trần Khoan liếc thấy phần đầu gối gần như chẳng còn da thịt, chỉ lộ ra xương trắng ởn trần trụi giữa không khí. Hắn hoảng hốt quay đầu đi, không dám nhìn tiếp.
Người phụ nữ đi ngang qua họ, rẽ vào hành lang rồi bỗng dưng biến mất. Lưu Tĩnh đứng sững, sau đó chậm rãi đi tới vịn lan can nhìn xuống dưới. Dưới tầng vẫn tĩnh lặng như cũ, phảng phất như tất cả chỉ là ảo giác.
“Đi… đi rồi sao?” Tề Tuệ dè dặt hỏi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT