“Mặt dây chuyền này,” Khi đầu ngón tay chạm vào mặt dây chuyền, xúc cảm quỷ dị khiến Đổng Thạc hơi kinh ngạc, đến nỗi phải mất vài giây mới có thể thốt ra nửa câu sau: “Mấy người biết chứ? Nó……” Càng cảm nhận xúc cảm của mặt dây chuyền, suy nghĩ trong đầu Đổng Thạc càng rối bời.
“Biết.” Hứa Quân Duệ chỉ do dự một chút sau đó đáp: “Nó không thuộc về thời đại này.”
“Cái này……” Đây là lần đầu tiên Đổng Thạc nghe Hứa Quân Duệ thẳng thắn vạch trần sự thật, mặc dù mọi người đều ngầm hiểu thứ ẩn đằng sau đó là gì. Thế nên anh nhất thời không biết nên nói gì.
“Những chuyện nên biết, có lẽ Vận Vận đã nói cho cậu biết hết rồi.” Hứa Quân Duệ nói tiếp: “Con bé nói với cậu, có lẽ còn nhiều hơn những gì con bé nói với chúng tôi.” Khi nói câu này, trong đôi mắt sâu thẳm của ông chứa vài cảm xúc khó tả: “Cho nên, hiện tại con bé mất tích, gặp chuyện gì, tình huống thế nào, cảnh sát Đổng hẳn phải hiểu.”
“Tôi hiểu.” Đổng Thạc hiểu ý của Hứa Quân Duệ: “Cho nên……”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT