Hoàng đế ngơ ngác nhìn hoàng cô mẫu của mình.
Tuyên Minh Châu thẳng lưng cao ngạo, ánh mắt sáng rực, không hề có dáng vẻ yếu ớt của người bệnh.
Giữa trán điểm một nốt chu sa đỏ tươi, còn đẹp hơn cả sắc xuân Lạc Dương.
Nàng không hề buồn bã, càng không phải đang nói đùa.
Trưởng công chúa Đại Tấn sinh ra đã ngậm thìa vàng, không biết đến hai chữ "trung dung", yêu ghét đều mãnh liệt, mọi việc đều cầu sự tuyệt đối.
Khi yêu một người, nàng có thể toàn tâm toàn ý, sẵn sàng xả thân quên mình. Nhưng đến khi tình đã tuyệt, nàng có thể quay lưng dứt khoát, ra đi không vướng bận, sống chết cũng chẳng màng.
Nếu có người phải chôn, thì nàng, Chiêu Nhạc cũng sẽ được chôn trong hoàng lăng, chứ không phải tông mộ của nhà họ Mai.
“Bệ hạ, xin nhớ cho, bổn cung cùng phò mã tình đã cạn, sống không cùng áo, chết không chung mồ.”
Tuyên Minh Châu nhìn chằm chằm hoàng đế, từng chữ rõ ràng:

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play