Tưởng Thiến đã chết.
Lâm Thất Dạ đã chứng kiến toàn bộ quá trình. Con quái vật lao xuống từ trên cao, dùng móng vuốt sắc lẹm cắt đứt cổ họng cô ta gọn gàng như cắt một miếng đậu hũ, sau đó mừng rỡ điên cuồng bắt đầu gặm nhấm.
Cho đến giây phút cuối cùng, đôi mắt Tưởng Thiến vẫn dán chặt vào Lâm Thất Dạ, tràn ngập kinh hoàng và oán hận.
Mọi chi tiết hiện ra rõ mồn một trong cảm nhận tinh thần của Lâm Thất Dạ. Dịch dạ dày cậu cuộn lên, suýt nữa thì nôn ọe.
Dù đã trải qua không ít cay đắng và gian khổ, tâm trí cậu sớm đã trưởng thành hơn bạn bè cùng trang lứa, nhưng cảnh tượng máu me đến thế này vẫn là lần đầu cậu chứng kiến.
Hơn nữa, bây giờ không phải là lúc để nôn.
Lâm Thất Dạ không chút do dự, nhân lúc con quái vật đang mải mê ăn thi thể của Tưởng Thiến, cậu quay đầu chạy thục mạng về phía bên kia con hẻm!
Đường lui ban đầu đã bị con quái vật chặn đứng, cậu chỉ có thể đi theo hướng ngược lại, chạy về phía Uông Thiệu đã gặp nạn.
Con quái vật kia dường như hứng thú với xác chết hơn, nó không đuổi theo, điều này khiến Lâm Thất Dạ khẽ thở phào nhẹ nhõm.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT