Dưới ánh đèn ấm áp, mũi thương loé lên những tia sáng lạnh lẽo.
Mẹ nó… Chị ấy giấu cả trường thương trong phòng thật à?!
Lâm Thất Dạ nuốt nước bọt, vội vàng nói: “Không phải đâu chị Hồng Anh… em chỉ muốn hỏi một chút… chị có giấy bút không ạ?”
Hồng Anh ngẩn người. “Tối muộn rồi, cậu cần giấy bút làm gì?”
“Viết một lá thư ạ.”
“Ừm… hình như có, cậu đợi ở đây một lát!” Hồng Anh đặt cây trường thương sang một bên rồi quay vào phòng lục lọi.
Đứng ở cửa, Lâm Thất Dạ có thể nhìn rõ khung cảnh bên trong phòng của Hồng Anh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT