Lâm Thất Dạ nhíu mày: “Ông có ý gì?”
Triệu Không Thành khẽ cười, thong thả rút từ trong túi ra một điếu thuốc: “Để ý không?”
“Để ý.”
Triệu Không Thành: ......
Triệu Không Thành bất đắc dĩ lại cất điếu thuốc đi, tựa lưng vào ghế, trong mắt hiện lên một tia hồi tưởng.
“Lúc tôi còn trẻ, cũng giống như cậu bây giờ.”
“Thật ra, cái mở đầu này có hơi cũ kỹ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT