Yến Bất Du giả vờ như mình không nhìn thấy gì cả.
Nhưng mà... xấu thật đấy!
Dù trong lòng muốn chê bai đôi câu, nhưng bản năng cầu sinh vẫn khiến anh cố nuốt lại.
“Gói xong rồi, anh đi nấu lên, lát nữa cùng nhau ăn bánh chẻo.” Yến Bất Du bưng mâm bánh đứng dậy, gương mặt trước nay luôn lạnh lùng cứng rắn cũng bất giác nở nụ cười, “Ăn xong bánh chẻo, sau này mãi mãi đoàn viên!”
Đoàn viên…
Thật là một từ hay.
“Được rồi, anh đi đi!” Đường Hoan phất tay, nghĩ ngợi một chút rồi lại gọi Yến Bất Du, “Anh lại đây, em có chuyện muốn hỏi…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play