“Chỉ là con riêng mà thôi, không thể lung lay được vị trí của em.” Yến Bất Du từ tốn thưởng trà, nhàn nhạt nói.
Nhưng giờ phút này Giang Tâm Nguyệt đã không còn nghe lọt tai câu nào nữa, ôm đầu đau đớn: “Không, anh Bất Du, anh không hiểu đâu! Em có thể cảm nhận được mà, bố và anh trai đều không còn thương em nữa! Em cảm nhận được!”
Vệ sĩ kiêm trợ lý tuyệt vọng.
Giang tiểu thư, câu nói vừa nãy của tiên sinh là lời nhắc nhở đầy thiện ý dành cho cô, dựa trên mối giao tình bao năm nay.
Tiên sinh xưa nay đều như vậy, chỉ nhắc một lần.
Nếu cô nghe không vào… thì sau đó ngài ấy sẽ bắt đầu đào hố cho cô nhảy…
“Lòng người dễ đổi, vốn là như vậy.” Yến Bất Du có chút cảm khái.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT