Chỉ cần là chỗ gần A Hoan, Túc Mịch đều dùng tay dọn sạch đất.
Tịch Hoan thấy bộ dạng lề mề của hắn, chỉ thiếu nước nói thẳng: Ngươi dứt khoát vung cái cuốc một phát luôn đi, nếu đào một nhát mà chết người thì ta nhận thua!
Một đứa bé nhỏ tuổi như Túc Mịch, vậy mà gần như phải dùng hết sức mới có thể đào Tịch Hoan ra khỏi đất.
“Nhóc con…” Sau khi được đào ra, Tịch Hoan bắt đầu ép buộc người khác nghe mình lải nhải.
“Cảnh Mục.” Túc Mịch nghiêm mặt, chỉnh lại lời nàng.
“Được rồi, Cảnh Mục, sao ngươi lại lên núi thế?” Nhỏ tuổi thế mà đã chăm chỉ, kiên nhẫn, lại là một đứa trẻ hiếu thảo, sao không ở bên cạnh cha mẹ?
“Ta lên núi tìm chút sản vật núi, mang xuống bán.” Túc Mịch mặt không đổi sắc, bịa chuyện.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play