“Sơn thần tỷ tỷ, chẳng phải tỷ đang tu luyện sao?” Túc Mịch tò mò hỏi.
Tịch Hoan: “…”
Đứa nhỏ này sao mà… bướng thế không biết?
“Ta đã hoàn thành vòng tu luyện này rồi, không cần tu luyện nữa.” Tịch Hoan cố gắng giữ thể diện trả lời.
Túc Mịch vừa đưa tay tiếp tục bới đám cỏ dại bên cạnh đầu Đường Hoan, vừa lẩm bẩm hỏi: “Sơn thần các người chôn mình trong đất để tu luyện, chẳng lẽ không thể tự đào ra được à?”
Tịch Hoan: … Phụt!
Ngực nàng như bị bắn trúng một mũi tên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT