“Thiếp ngày thường cũng chẳng có việc gì làm, ngoài chờ tướng quân về. Cho nên mới vẽ thêm mấy bức tranh, đợi chờ cũng đỡ nhàm chán hơn.”
Nói đến cuối câu, Như Nhân ngẩng mặt lên, cười rạng rỡ.
Tựa như trong lớp bụi thấp hèn, nở rộ một đóa hoa, tuy không cao quý gì, nhưng lại khiến người ta kinh diễm vô cùng.
Không hiểu vì sao, Tề Tung lại như trúng tà trước vẻ mặt thê lương mà diễm lệ ấy.
Đúng, hắn chính là thích kiểu này!
Thích cái cảm giác trong mắt đối phương chỉ có một mình mình!
Cái kiểu xem hắn như trời như đất, khiến hắn được thỏa mãn tột độ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play