Đường Hoan che ô đứng chờ xe buýt ở trạm, ngay trên đầu cô, một tia sét xé ngang trời đánh xuống.
Làm cô giật mình rùng mình một cái, trong lòng thì thầm: “Má nó chứ, tôi có làm chuyện gì tán tận lương tâm đâu!”
Đáng bị dọa dẫm bằng sấm sét dữ dằn thế này sao?
Dạo gần đây thời tiết cứ mưa to bất chợt, Đường Hoan cũng không dám đưa Mạc Thanh Hỉ đi dạy kèm cùng. Dù sao thì trẻ con thể trạng yếu, lỡ dính mưa một chút là dễ cảm ngay.
Mẹ của Lục Tửu từng ngỏ ý bảo Hỉ Bảo ở lại nhà họ một đêm.
Nhưng Đường Hoan đã khéo léo từ chối.
Bởi vì có lúc, con người ta không thể quá tham lam. Lòng tốt của người khác cũng có giới hạn, nếu cô cứ liên tục nhận lấy, thì sớm muộn gì cũng đến ngưỡng, đến lúc đó người ta sẽ bắt đầu cảm thấy phiền, còn cô thì có khi lại hoàn toàn không nhận ra.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play