Dù Nguyễn Liễu nói gì, ánh mắt của cậu ta cũng không hề chớp lấy một lần, cứ nhìn chằm chằm vào cô như thể ngoài cô ra thì thiên hạ chẳng còn ai đáng để quan tâm nữa…
Ba mẹ Nguyễn thấy cảnh ấy, trong lòng vui phải biết.
…
“Cậu thanh niên này, cảm ơn cậu đã cứu con bé A Hoan nhà tôi!”
Thẩm Như Mai vừa biết ai là người cứu Đường Hoan thì nhất quyết phải đến tận nơi cảm ơn. Vừa đi vừa mắng con gái: “Con nói xem, người ta cứu con giữa lúc nghìn cân treo sợi tóc, mà đến cái tên người ta con cũng không thèm hỏi là sao hả?”
“Không biết cậu đây tên là gì?”
Tô Diễn suýt tí nữa buột miệng khai tên thật, may mà phản ứng kịp, mặt tỉnh bơ đáp: “Tôi là Diêm Túc.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT