Đường núi vừa hiểm trở vừa dốc đứng.
Rõ ràng lúc nãy trời mới chỉ âm u đôi chút, giờ phút này mây đen đã ùn ùn kéo đến, mang theo cảm giác đè nén mãnh liệt.
“A Hoan, có phải em rất mệt rồi không?” Nguyễn Liễu sắc mặt trắng bệch, dè dặt hỏi.
“Sớm biết thế thì chị nên nghe lời A Hoan, A Hoan… xin lỗi em, giờ lại để em vất vả như vậy.”
Đường Hoan thở hồng hộc, thở không ra hơi.
Giờ nói những lời này thì có ích gì?
Sớm đã bảo cậu tránh xa cái đồ giò heo Tô Diệc Lăng kia rồi, cậu không chịu nghe, giờ gặp họa rồi mới nói hối hận!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play