“Để gây dựng tên tuổi cho bản thân, tôi nhất định sẽ dốc toàn lực giúp cô. Nói xem, cô có thấy mình may mắn không?”

Đường Hoan chỉ mang tính tượng trưng mà gật đầu:" … "

May cái đầu anh đấy!

Anh thì mới vào nghề, chẳng có mối quan hệ nào, đến quy tắc trong giới giải trí cũng chưa chắc đã hiểu rõ, sợ là muốn hại chết ông đây chứ gì!

Khi hai người đi ngang qua văn phòng của một “người đại diện vàng” Sad đột nhiên dừng bước.

Cánh cửa văn phòng đóng chặt, có vẻ như không có ai bên trong.

Sad đứng ngay trước cửa, chống hai tay lên má, gương mặt hiện lên vẻ mê trai đến si ngốc.

Biểu cảm đó… còn điệu đà, uốn éo hơn cả khi anh ta giơ ngón tay lan hoa lúc nãy.

Đường Hoan nổi hết da gà rụng đầy đất.

Cô ngẩng đầu liếc qua tấm bảng tên treo trước văn phòng Lý Trác.

Cô đang nghĩ thầm: Đừng nói là cái tên ẻo lả này thích người đại diện vàng Lý Trác đấy chứ?

Kết quả, sau khi đắm chìm trong cơn mê trai một hồi, Sad lấy lại tinh thần, mặt đỏ như thiếu nữ mới biết yêu, tim đập thình thịch, lập tức lật đật chạy về phía thang máy.

Vào trong thang máy, cửa vừa đóng lại…

Tên ẻo lả kia liền bắt đầu ôm ngực đập thình thịch, phấn khích đến mức nhảy cẫng giữa thang máy…

“A a a a! Tôi chịu không nổi nữa rồi! Cô thấy không? Vừa nãy chính là văn phòng của người đại diện ảnh đế Cố Dịch đấy!”

“Căn phòng đó… ảnh đế đại nhân đã từng bước vào… tôi lại được ở gần đến thế!”

“Tôi chịu hết nổi rồi! Tôi cảm giác trong lòng có một con nai đang lao vào tường, muốn đâm chết tôi mất!”

Đường Hoan: “…”

So sánh kiểu gì không biết!

Má nó!

Cô thật sự có cảm giác muốn nôn mửa đến nơi rồi!

Sad nhảy tới nhảy lui như lên cơn động kinh, sau đó cố gắng kiềm chế bản thân, hít sâu, tạo dáng cổ vũ cho chính mình:

“Ừm! Mình làm được mà! Nhất định mình sẽ làm được! Mình sẽ thay thế Lý Trác trở thành người đại diện của ảnh đế đại nhân!”

“Đến lúc đó mình có thể…” không biết trong đầu hắn đang tưởng tượng ra cảnh dơ bẩn gì mà cười khúc khích vô cùng biến thái.

Lúc này, Đường Hoan đã hoàn toàn xác nhận:

Cái tên ẻo lả này, chắc chắn là thích Cố Dịch.

Hơn nữa là kiểu yêu thầm cuồng nhiệt đến bệnh hoạn.

Chỉ cần có cơ hội là lại mộng mơ, lại ảo tưởng, lại phát cuồng.

Cố Dịch…

Đúng là số khổ thật sự.

Khi hai người đi xuyên qua sảnh lớn của tòa nhà Tinh Ngu.

Đúng lúc gặp vài người đại diện khác của công ty đang đi tới.

Là người trong giới, ai mà chẳng nắm rõ tin tức showbiz như lòng bàn tay. Nhìn một cái là nhận ra ngay Đường Hoan cô nàng vừa bị mắng lên hot search mấy hôm trước.

Bọn họ thực ra cũng chẳng có thù oán gì với Đường Hoan, chỉ là thấy cô là diễn viên phim 18+ rẻ tiền, nên tiện mồm đá xoáy vài câu.

Mục tiêu thực sự là Sad cái tên ẻo lả nổi danh công ty, chỉ là mượn cớ dùng Đường Hoan làm bia đỡ đạn mà thôi.

“Thì ra là con nhỏ đóng phim cấp ba vừa bị chửi hôm trước hả? Nhìn cũng bình thường thôi mà, còn dám không biết xấu hổ đi gây scandal với ảnh đế nữa chứ!”

“Công ty Tinh Ngu giờ đến cả mèo với chó cũng ký hợp đồng được à? Nghệ sĩ thì thấp cấp, người đại diện cũng thấp kém, hai cái đồ rẻ tiền hợp lại đúng là mở mang tầm mắt ghê!”

“Đừng nói thế chứ. Biết đâu con nhỏ đó còn tưởng rằng ký được hợp đồng với Tinh Ngu là có thể mặc lại quần áo từng cởi ra đấy. Nhưng mà, có những thứ gọi là số phận, cả đời cũng chẳng ngóc đầu lên nổi đâu.”

Bọn họ chẳng buồn chỉ mặt đặt tên, cứ thế đi ngang qua bên cạnh Sad và Đường Hoan, cố tình nói lớn cho hai người nghe thấy.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play