“Cháu tên là Tô Tâm Hoan… anh cháu tên là Tô Diễn… cô có biết… bây giờ anh cháu đang ở đâu không ạ?”
Đường Hoan nức nở hỏi, giọng đứt quãng.
Ánh mắt ngấn nước tha thiết nhìn chằm chằm bà Trương trước mặt.
Bà Trương không dám nhìn thẳng vào đôi mắt sưng đỏ ấy, cứ mỗi lần thấy ánh mắt bé con là lại thấy tim đau nhói.
Nhưng những đứa trẻ vừa rời xa người thân nhất, đều sẽ như vậy cả thôi.
Trẻ con thì hay quên, qua một thời gian, chắc rồi cũng sẽ dần dần quên đi.
Tô Tiến vốn nhận nuôi đứa trẻ này là để hy vọng mối quan hệ giữa mình và vợ có thể dịu bớt phần nào.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play