“Cô cũng biết đấy, người xuất thân như tôi, chỉ cần được lên hot search thì danh tiếng thế nào cũng chẳng quan trọng. Dù sao thì có lưu lượng mới có nhiệt độ mà, cô nói đúng không?”
Thực ra điều khiến đối phương cảm thấy đáng sợ nhất là, lúc Đường Hoan nói mấy lời đó, cô ta lại nghiêm túc một cách đầy thản nhiên, cứ như thể đang bàn xem tối nay nên ăn gì vậy!
Cuối cùng, Đường Hoan còn như đang suy nghĩ điều gì đó, lẩm bẩm một câu: “Có lẽ tôi không nên đánh mấy nữ diễn viên tuyến 18 như cô, tôi nên đi kiếm nữ chính để đánh mới đúng.”
Vừa nói, cô vừa xoay đầu.
Cổ phát ra tiếng răng rắc.
Cô nàng tuyến 18 ban đầu vốn định đến gây sự, nhưng hoàn toàn không ngờ rằng cái diễn viên tai tiếng này lại là một con điên chính hiệu!
Ai lại muốn nổi tiếng bằng cách đánh người chứ?!
Tức thì có chút chột dạ.
Dù gì thì cô ta cũng là người nổi tiếng, cho dù chỉ là tuyến 18 thì cũng phải giữ hình tượng một chút. Miệng có thể cứng, nhưng nếu thật sự đánh nhau, lỡ mà bị người ta chụp lại, thì có mười cái miệng cũng không cãi nổi!
“Cô đừng có đắc ý quá sớm! Diễn viên 18+ thì mãi mãi cũng chỉ là diễn viên 18+, không thể đường hoàng được, cô tưởng mình là cái thá gì chứ!”
Nói xong câu đó một cách hùng hồn, cô ta liền giẫm giày cao gót bỏ đi vội vàng, cứ như sợ Đường Hoan sẽ thừa lúc nhà vệ sinh vắng người mà động tay động chân với mình.
Nhưng lúc rời đi vẫn không cam tâm, còn cố ý đẩy Đường Hoan một cái, khiến cô va mạnh vào tường.
Aiz da, chết tiệt!
Có “bánh bao lớn” cũng có điểm bất lợi!
Chính là trọng tâm không vững, bị đẩy một cái là suýt nữa xoay vòng tại chỗ.
Cô trực tiếp dùng cả bộ ngực đập vào tường, đau muốn chết!
Cố Dịch xuất hiện đúng lúc đó, bước nhanh về phía cô, giọng trầm thấp mang theo chút quan tâm, hỏi: “Cô không sao chứ?”
“Tôi có sao đấy!” Đường Hoan chống tay lên tường, quay lưng về phía anh.
Nếu không phải vì Cố Dịch đột nhiên xuất hiện, thì giờ phút này cô đã xoa xoa “bánh bao lớn” của mình rồi.
Từ giờ trở đi, cô thề sẽ không ghen tị với mấy cô nàng ngực khủng nữa. Họ đều là những thiên sứ bị gãy cánh!
Đau chết mẹ nó luôn!
Cố Dịch: “…”
Câu thoại tiếp theo anh nhất thời không biết phải nói sao cho khớp.
Thông thường, lẽ ra lúc này người ta phải gắng gượng, yếu đuối mà kiên cường nói rằng: “Tôi không sao” mới đúng chứ?
“Vậy cô có bị thương ở đâu không?” Ảnh đế Cố chỉ đành gắng gượng hỏi tiếp.
“Bánh bao lớn đó!” Đường Hoan buột miệng đáp.
Ban đầu Cố Dịch còn chưa kịp phản ứng “bánh bao lớn” là cái gì.
Cho đến khi anh nhìn thấy một mảng trắng loá trước mắt, chợt ngộ ra “bánh bao lớn” nghĩa là gì.
Cố Dịch : “…”
Tự dưng thấy mệt ghê, anh bắt đầu không theo kịp mạch suy nghĩ của cô nàng này nữa rồi.
Ban đầu anh còn tưởng cô sẽ hành động theo như dự đoán của mình, nào ngờ mỗi một câu cô nói ra đều khiến anh không biết phải tiếp lời kiểu gì!
“Xin lỗi, cô bị thương như vậy mà tôi lại không giúp được gì.” Cố Dịch nhanh chóng lấy lại phong độ, giọng điệu mang theo một chút áy náy.
Xem ra ảnh đế đại nhân đã quyết tâm đi đến cùng với hình tượng thuần khiết rồi.
Đường Hoan “hửm” một tiếng, hoàn toàn không diễn theo kịch bản trong đầu Cố Dịch “Ảnh đế Cố, hoá ra anh biết ‘bánh bao lớn’ là gì à?”
Cố Dịch nghẹn lời hoàn toàn: “…”
Hệ thống cũng câm nín: 【……】
Ôi ôi muốn khóc luôn, đau lòng cho phản diện ba ba của tôi quá đi mất!
Không khí lập tức trở nên vô cùng gượng gạo, rơi vào một khoảng im lặng kỳ lạ.
Nhưng Đường Hoan cũng không hoàn toàn làm Cố Dịch mất mặt. Trước khi rời đi, cô vẫn rất chân thành nói lời cảm ơn…