“Haizz, hết cách rồi, người ta dám bán thân như vậy, bọn mình thì không mặt dày được thế, thôi thì đành chịu thua thôi!”
“Gà rừng thì mãi là gà rừng, cho dù có được diễn vai nữ số sáu thì đã sao!”
Sau khi Đường Hoan thử vai xong đi ra, một đám phụ nữ ríu ra ríu rít nói móc sau lưng cô.
Giọng nói không hề nhỏ, cứ như sợ cô không nghe thấy vậy.
Đường Hoan:" …… "
Má nó!
Ban đầu cô còn định làm như không nghe thấy!
Nhưng mà ai mà không phải là tiểu công chúa chứ?
Thế là cô lại quay ngược trở vào, cố ý đứng trước mặt đám phụ nữ đó, ưỡn cái “bánh bao trắng lớn” của mình lên, dùng cách tức chết người không cần đền mạng mà nói: “Sân bay thì vẫn là sân bay, có ghen tỵ thì cũng vô ích, ngực dù thế nào thì cũng chẳng lớn nổi đâu!”
Nói xong liền nhanh chóng chuồn đi.
Để lại một đám phụ nữ tức đến phát điên.
“Cô ta nói ai ghen tỵ hả? Cô ta nói ai chứ?”
“Đúng vậy! Ngực to thì ghê gớm lắm hả? Ghê gớm… lắm sao?”
Hình như… cũng có hơi hơi thật…
…
Đoàn phim đang chạy tiến độ rất gấp, sau khi xác định xong vai từ buổi thử thì toàn bộ diễn viên liền vào đoàn để bắt đầu quay phim.
Vai nữ số sáu mà Đường Hoan nhận được là một trong những tay chân của nữ phụ ác độc, thầm mến nam chính do Cố Dịch đóng, nhưng lại không dám chống lại nữ phụ, nên chỉ có thể đi theo nữ phụ để cùng nhắm vào nữ chính người được các nam chính, nam phụ đều thích. Đồng thời còn luôn ngấm ngầm nghĩ… tìm cơ hội để quyến rũ nam chính.
Vai này đúng là một vai pháo hôi điển hình!
Đường Hoan cảm thấy vai pháo hôi này đúng là như được “đo ni đóng giày” cho mình vậy!
Cô có mấy cảnh diễn đối đầu với ảnh đế Cố Dịch, nên khiến không ít người đỏ mắt.
Sau khi đến phim trường, Đường Hoan cứ thấp thỏm mong chờ xem thử vị ảnh đế Cố Dịch trông như thế nào.
Kết quả là ảnh đế đại nhân luôn luôn ra sân muộn, Đường Hoan trừng mắt nhìn muốn rớt con ngươi mà cũng chẳng thấy bóng dáng Cố Dịch đâu.
Tới trưa lúc mọi người đang ngồi xổm ăn cơm hộp, Cố Dịch mới thong thả xuất hiện…
“Tôi cảm thấy anh ta là cố ý ăn cơm trước rồi mới đến, để né bữa cơm hộp này đấy.” Đường Hoan vừa ăn vừa than với hệ thống rác rưởi.
【……】Cô nói bậy, ba ba phản diện nhà tôi không phải loại người như vậy!
“Haizz, đàn ông thế này, đúng là không biết tiết kiệm gì cả!” Đường Hoan lại cảm thán.
【……Anh ta ăn cơm nhà cô, tiêu tiền nhà cô chắc!?】Hệ thống rác rưởi nhịn không được mà phản pháo.
Cố Dịch vừa xuất hiện, cả phim trường lập tức im bặt.
Đó chính là khí trường của ảnh đế, ung dung nhã nhặn xuất hiện trước mắt mọi người, khiến những người vẫn đang lăn lộn trong chốn thị phi danh lợi chưa có được thành tựu gì chỉ có thể đồng loạt đứng dậy, từng người một nở nụ cười nịnh nọt, mong Cố Dịch có thể chú ý đến mình.
Còn Đường Hoan…
Đường Hoan vẫn đang ngồi xổm dưới đất chuyên chú ăn cơm hộp!
Trên tay cầm một cái đùi gà bóng nhẫy mỡ, mới ăn được một nửa, kêu cô bỏ xuống thì cô tiếc chết đi được!
【Ăn ăn ăn, suốt ngày chỉ biết ăn! Không thể ngừng lại một chút à!】Hệ thống rác rưởi hận sắt không rèn thành thép.
“Biết cái gì! Bây giờ là anh ta muốn đến quyến rũ tôi, đâu phải tôi muốn quyến rũ anh ta!”
Sau khi nhìn thấy cô đang cầm đùi gà to, miệng đầy dầu mỡ, không biết ảnh đế đại nhân sẽ để lại cái bóng tâm lý cỡ nào nữa…
Chậc, nghĩ đến mà thấy hơi áy náy.
Cố Dịch có dung mạo cực kỳ xuất sắc, mặt như ngọc, khóe môi mỉm cười nhàn nhạt, khí chất như ngọc quý ôn nhuận.
Anh đầu tiên là chào hỏi tất cả mọi người, rồi rất tự nhiên mà quét mắt nhìn qua cả phim trường, vốn dĩ không định để ánh mắt dừng lại ở Đường Hoan…