Sắc mặt tái nhợt khiến hắn trông thật đáng thương, tính cách im lặng càng khiến người ta lầm tưởng rằng đây nhất định là một cậu nhóc ngoan ngoãn.
Ngay cả y tá trong bệnh viện cũng thấy xót xa nhập viện bao nhiêu ngày, thế mà người thân không một lần đến thăm. Rõ ràng là đứa trẻ ngoan ngoãn như thế, không hiểu sao bố mẹ lại có thể nhẫn tâm đến vậy?
"Cháu không báo cho bố mẹ đến chăm cháu sao?" y tá trưởng nhẹ giọng hỏi.
Túc Mịch chỉ bình thản đáp: “Không cần thiết.”
Nếu để người bố kia biết được, e là sẽ xông thẳng đến bệnh viện, đạp hắn xuống giường mà đánh cho một trận. Còn người mẹ ấy, ngoài việc suốt ngày nước mắt ngắn dài khiến hắn phiền lòng thì chẳng làm được gì cả.
Y tá trưởng thở dài, đứa trẻ này… tính tình thật cứng đầu.
“Nói cho cùng, cháu còn nhỏ, giữa bố mẹ con cái thì có chuyện gì mà không thể vượt qua? Chỉ cần mềm mỏng một chút, nói chuyện đàng hoàng, có người đến chăm thì sức khỏe cháu cũng sẽ hồi phục nhanh hơn.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT