Sad có thể nhìn ra được sự sâu đậm trong ánh mắt của Cố Dịch, nhưng lại hoàn toàn không thể đoán nổi trong mắt Đường Hoan có chút tình cảm nào hay không. Hai người này muốn thực sự đến với nhau, đúng là con đường còn dài lắm!
Đường Hoan vẫn luôn im lặng.
Sad đã sớm quen rồi. Cậu ta ngày nào cũng lải nhải như mấy bà mẹ già, cũng chẳng mong đợi gì việc Tiểu Hoan Hoan sẽ đáp lại mình.
So với bốn năm trước, cô thật sự quá đỗi trầm mặc.
Ngoại trừ khi quay phim và những lúc đến trại trẻ mồ côi thì tỏ ra vui vẻ cởi mở, còn lại, chỉ cần không có người ngoài, cô thường im lặng không nói lời nào.
Như thể mỗi một câu nói cũng ngốn hết năng lượng vậy.
Mãi thật lâu sau, Đường Hoan mới chậm rãi mở miệng:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT