Chân Hề từng nghe Mạnh Hoài An nhắc đến Thang ma ma – người phụ trách chăm sóc hắn – song lời ít ý sơ, ngay cả Thang ma ma đối đãi hắn thế nào, hắn cũng chưa từng đề cập. Nàng thông qua nguyên tác, đến phân đoạn nam chủ phục thù mới biết được Thang ma ma tuy không đánh chửi hắn nhưng lại lạnh nhạt bạo lực bằng lời nói nghiêm khắc, tuyệt không phải người từ ái dễ gần.
Về sau nàng từng hỏi qua hắn một lần, xác nhận hiện tại hắn sáng đi sớm, tối về muộn, gặp mặt Thang ma ma không được mấy lần, giữa đôi bên cũng ít lời trao đổi, lúc ấy nàng mới có thể an tâm đôi phần.
Nhưng vạn lần không ngờ nay lại từ miệng hắn nghe ra được một câu — Thang ma ma… đã chết.
Chân Hề xưa nay tự cho mình là người giữ đúng khuôn phép nhưng vào giờ khắc này, phản ứng đầu tiên của nàng lại chẳng phải tra hỏi nguyên do mà là nắm lấy tay Mạnh Hoài An, nhìn thẳng vào mắt hắn, giọng nói ôn hoà mà nghiêm khắc:
“Trượt chân thì trượt chân, việc gì phải sợ hãi? Hôm nay tuyết rơi, đường trơn đất ướt, dẫu có vấp ngã cũng chẳng phải chuyện gì to tát khó mà nhận.”
Mạnh Hoài An khẽ sững người, dưới ánh đèn mờ ảo trong phòng, mắt hắn tựa hồ có ngọn lửa nào đó đang âm ỉ bừng lên, càng lúc càng rực cháy.
Chưa đợi hắn hồi đáp, Chân Hề đã quay đầu phân phó Thanh Nhi:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT