Chân Hề biết Mạnh Chiêu Hi nói không phải không có đạo lý. Nhưng nàng vẫn luôn giữ mình tránh thị phi, hầu như không rời khỏi viện, số lần xuất hiện trước người ngoài cũng cực ít, muốn ra tay hại nàng - nói thì dễ, làm thì khó.
Huống hồ nếu người kia còn muốn mượn nàng làm “đao”, hôm nay xảy ra sự việc như vậy, át hẳn cũng phải cân nhắc lại xem “thanh đao” này rốt cuộc có dễ dùng hay không.
Dù sao mục tiêu của kẻ kia vốn dĩ không phải nàng, cớ gì cứ phải giằng co với nàng mãi? Nàng mượn sự việc hôm nay biểu thị rõ ràng thái độ “không phối hợp”, lần sau nếu kẻ kia còn muốn mượn đao giết người, người đầu tiên y cân nhắc sẽ không còn là nàng nữa.
Chân Hề đem những suy nghĩ này kể lại cho Mạnh Chiêu Hi nghe, cuối cùng nhếch môi cười khẽ:
“Kẻ làm chủ sau màn muốn mượn tay ta hại người, ta càng không truy cứu, ngươi nói xem kẻ đó có phải đang vò đầu bứt tai mà bực bội không? Ta chỉ cần nghĩ đến chuyện đối phương bố trí nhiều như vậy mà lại thất bại trong gang tấc, hẳn là tức tới mức muốn ói máu, trong lòng liền thấy vui không nói nên lời.”
Mạnh Chiêu Hi ngẩn ra một lát, hai mắt chợt sáng bừng thấp giọng nói:
“Thì ra là vậy. Biểu tỷ, là ta nghĩ chưa thấu.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT