"Hắn xưa nay chưa từng thật lòng bày tỏ cảm xúc.” Hoài An cũng không để lộ ra chân ý trong lòng, chỉ như không để tâm, tuỳ ý cười nói một câu.
Chân Hề hiện giờ tuy tuổi vẫn lớn hơn Hoài An nhưng nàng đã không còn dám chắc mình có thể nhìn thấu cảm xúc chân thực của hắn hay không. Thấy hắn như vậy, trong lòng nàng không khỏi có chút bất an nhưng cũng chẳng có cách nào.
Rõ ràng là Thôi Vũ làm bậy gây hoạ, nàng cùng hắn vốn không quen không biết, vậy mà lại phải thay hắn gánh lấy hậu quả. Nghĩ thế nào cũng thấy mệt mỏi vô cùng.
Mơ hồ cảm thấy nếu nhắc đến Thôi Vũ càng nhiều thì càng bất lợi cho hắn, Chân Hề sau khi nói qua việc này liền không nhắc nữa, chỉ bảo Hoài An ăn thêm chút gì đó.
Sau bữa cơm, Hoài An rời đi chốc lát, Chân Hề không hỏi tới, đoán chừng là hắn đi tìm Thanh Nhi.
Lúc trở về, tay hắn cầm theo vật gì đó đến trước mặt Chân Hề, mở bàn tay ra, nàng mới thấy đó là một miếng trang sức mã não đỏ như máu.
“Hề biểu tỷ có thích không?” Hoài An ánh mắt sáng rực, đầy mong đợi nhìn nàng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play