Chân Hề biết, thái độ nàng đối đãi thế sự nay đã khác xưa. Khi mới đặt chân vào thế giới trong sách này, nàng vốn hờ hững lãnh đạm, hành xử chỉ vì mưu cầu một đời yên ổn, không hề mang theo nhiệt tình. Dẫu khi bị người khi dễ cũng sẽ phản kháng để bảo vệ bản thân, nhưng đó chẳng qua là bản năng sinh tồn, không hơn.
Thế nhưng hiện tại, nàng đối với sinh mệnh đã thêm vài phần tha thiết. Bề ngoài tuy không có gì khác biệt, nhưng đối với chính nàng mà nói, đó lại là một chuyển biến tuy nhỏ mà vô cùng trọng yếu.
Tỷ như bây giờ, ánh mắt của người khác, nếu là trước kia, nàng tuyệt sẽ không để tâm. Còn nay, trong lòng lại dấy lên đôi phần gợn sóng. Nghĩ đến đây, nàng không khỏi thầm nghĩ: có lẽ đây là chuyện tốt.
Chân Hề theo Mạnh Chiêu Hi đi gặp gỡ một số tiểu thư khuê các. Mạnh Chiêu Hi chu đáo giới thiệu nàng là “Dương cô nương”, tuy không nói rõ thân phận nhưng thái độ thân mật của Mạnh Chiêu Hi khiến các tiểu thư kia cũng không dám thất lễ, đối đãi Chân Hề cũng xem như khách khí.
Chẳng bao lâu, một vị thân hữu của Mạnh Chiêu Hi dường như có lời riêng muốn nói, Chân Hề liền chủ động đề nghị đi dạo quanh, để lại không gian riêng cho hai người. Mạnh Chiêu Hi thấy nàng nhất mực kiên trì, bèn dặn dò Thanh Nhi vài câu rồi rời đi.
Chân Hề mang theo Thanh Nhi chậm rãi tản bộ. Trong mấy lần xuyên qua trước, nàng chưa từng có cơ hội tham dự loại yến hội này. Nay thấy các nữ tử dung nhan diễm lệ, mỗi người mỗi vẻ cùng tụ hội một chốn, trong lòng không khỏi sinh ra cảm giác vui thích.
Thỉnh thoảng có ánh mắt dừng lại nơi nàng, nàng cũng chẳng để tâm. Đang lúc say sưa thưởng thức mỹ cảnh, Thanh Nhi bỗng nhỏ giọng nhắc nhở:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT