Đối diện với đôi mắt trong trẻo lấp lánh khẩn cầu của Hoài An, Chân Hề rốt cuộc không thể thốt ra một chữ "không được".
Huống hồ việc ấy vốn dĩ cũng chẳng đáng để nổi giận.
Hắn sau khi xong việc còn biết nghĩ đến thanh danh của nàng, tuy lòng nàng phức tạp khó tả nhưng cũng không thể nói thêm điều gì.
“Ta không giận ngươi.” Nàng rút tay về, hỏi tiếp: “Hôm nay ngươi định rời khỏi chùa Hoàng Giác?”
Hoài An cong môi cười: “Ta mỗi năm tới nơi này vốn là vì Hề biểu tỷ, nay đã tìm được ngươi, tự nhiên không cần ở lại nữa.”
Lời ấy khiến Chân Hề khó lòng đáp lại, rõ ràng không phải lỗi của nàng nhưng hắn nói như vậy lại tựa hồ biến thành nàng có lỗi với hắn.
Hoài An để người thu dọn hành lý, còn mình thì ở bên Chân Hề, kể cho nàng nghe chuyện mấy năm gần đây.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT