Hắn nhớ lại thuở còn ở hầu phủ, mỗi ngày cùng Chân Hề làm bạn, tuy chỉ là luyện chữ đọc sách nhưng lại chẳng khô khan, mỗi sớm tinh mơ đều vì chờ mong mà sớm rời giường. Khi ấy hắn từng nghĩ, nếu có thể cùng nàng du ngoạn một phen, chỉ hai người, không vướng người ngoài, không ưu phiền sự đời, há chẳng phải là mỹ cảnh nhân sinh?
Chỉ tiếc giờ phút này, đứng trước mặt hắn chỉ là kẻ hắn chán ghét nhất - Hàn Tú.
Hoài An không hề che giấu ánh mắt ghét bỏ dành cho Hàn Tú nhưng ngoài mặt vẫn cười nói:
“Biểu tỷ muốn đi đâu dạo chơi? Ta nhớ rồi, khi xưa tỷ từng nói thích nhất là phong cảnh Giang Nam uyển chuyển, vậy thì đi Giang Nam xem thử một chuyến.”
Chân Hề đại đa số thời khắc đều không lộ biểu cảm, tựa hồ ngày càng không muốn để hắn nhìn thấu thân phận chân thật của mình.
Nàng từng cho rằng, hôm ấy lời hắn nói “không phải ái tình nam nữ” là lời phát từ tâm can, nhưng nay nghe hắn kể rõ từng mảnh hồi ức vụn vặt giữa hai người, những chuyện nàng đã sắp quên, hắn lại nhớ rõ như in. Điều ấy khiến lòng nàng dâng lên muôn phần cảm xúc phức tạp.
Hôm ấy, khi Hoài An đang cùng nàng trò chuyện, Chân Hề đột nhiên cảm thấy trước mắt có ánh sáng mông lung lay động. Không còn là bóng tối hư vô như trước mà giống như từng tầng sương mù mờ mịt đang dần tan ra.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT