“Đáng tiếc, Tiêu tiên sinh quả thực là bậc lương sư hiếm có.” Chân Hề nhẹ giọng cảm thán. Nàng từ lời kể của Mạnh Hoài An sớm đã hiểu rõ phong thái dạy học và phẩm hạnh của Tiêu tiên sinh, giờ đây mới buông lời cảm khái như vậy. “Dù sao về sau nếu có cơ hội, ngươi vẫn nên đến tìm ông ấy.”
"Về sau" mà Chân Hề nói, chính là khi biểu ca của Mạnh Hoài An tới tìm hắn.
Mạnh Hoài An gật đầu. Hắn thầm nghĩ, đợi đến khi bản thân có chút thành tựu, ắt sẽ đích thân đến bái sư Tiêu tiên sinh.
Dù sao hiện giờ không thể ra ngoài, ngược lại cũng tốt. Như vậy hắn lại có thể như trước, mỗi ngày đều bầu bạn bên Chân Hề.
Trong phủ Thừa Ân hầu, bi thương giằng co kéo dài hồi lâu, ngay cả Mạnh Chiêu Hi và Mạnh Hoài Bân cũng không thường lui tới Phong Hòa viện. Chân Hề thường nghe nói trong viện có hạ nhân vì chút việc nhỏ mà bị xử phạt nghiêm khắc.
Chẳng qua những việc ấy rốt cuộc cũng không liên can gì đến nàng nên nàng cũng chẳng để tâm.
Tháng sáu sắp tới, thời tiết dần bớt oi bức. Một hôm, khi Mạnh Hoài An đang đọc sách cùng Chân Hề, bỗng nhiên hỏi:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play