Từ sau khi bị giáng xuống hàng cung nữ thấp kém nhất, mặc dù không ai trong cung dám công khai thất lễ với Phương Hoa, nhưng mọi đãi ngộ bà ta nhận được đã không thể so với trước kia, cuộc sống khó khăn hơn nhiều, thân thể cũng gầy gò đi thấy rõ.
“Hoàng hậu nương nương, người đâu phải ngày đầu tiên quen biết bệ hạ, lẽ nào không hiểu rõ ngài ấy sao? Bệ hạ là thiên tử, làm việc vốn tùy tâm sở dục, muốn sủng ai thì sủng người ấy. Giờ người ngài yêu thích là Nhu Quý Nhân, tất nhiên mọi điều tốt đẹp đều dành cho nàng ta. Nhưng điều đó không có nghĩa là bệ hạ cố ý làm nhục phủ Quốc Công đâu.”
Trong mắt Giang Hoàng hậu vẫn không che giấu được tức giận:
“Bản cung tất nhiên hiểu đạo lý đó. Nhưng họ Thẩm kia chỉ là một quý nhân nho nhỏ, mà dám ngang nhiên đoạt lấy thứ phụ thân ta yêu quý, lại còn được cho phép học việc phò tá lục cung! Nếu cứ để thế này tiếp diễn, chẳng lẽ một ngày nào đó ngôi vị Hoàng hậu thuộc về phủ Trấn Quốc Công cũng phải nhường lại cho nàng ta?!”
Bệ hạ sủng ái Nhu Quý Nhân quả thật quá mức, trách sao Hoàng hậu không tức giận được.
Phương Hoa tiếp tục khuyên giải:
“Nương nương bớt giận, Nhu Quý Nhân chẳng khác nào ve sầu cuối thu, không nhảy nhót được bao lâu nữa đâu. Người cần gì phải so đo với nàng ta?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT