Tiêu Mụ mụ lắc đầu: “Lão nô hầu hạ trong cung nhiều năm, chuyện cũ ở Đông Cung cũng không rõ ràng. Chỉ nghe đồn rằng, năm xưa Tuyết tần nương nương từng bị sảy thai một lần lúc còn ở Đông Cung. Lão nô đoán, có lẽ chính chuyện này khiến nương nương thay đổi tính tình thành như ngày nay…”
Thẩm Chi Niên khẽ gật đầu, không nói thêm gì nữa.
Hàm Đạm thì lại tò mò: “Mụ mụ vừa nói tổ pháp quy định, tần phi không con không thể phong phi. Nhưng Lương phi nương nương đâu có con cái, tại sao không chỉ giữ ngôi phi mà còn là một trong Tứ phi?”
Tiêu Mụ mụ thở dài: “Lương phi nương nương gả vào Đông cung năm thứ hai thì sinh được một bé trai, chỉ tiếc sau này vì sự cố mà mất sớm… Sau khi bệ hạ đăng cơ, vẫn ghi đứa bé ấy vào ngọc tịch hoàng thất là Đại hoàng tử.”
“Bệ hạ thương xót Lương phi nương nương mất con, thêm vào đó nàng ấy hiền lành đôn hậu, hầu hạ bên cạnh bệ hạ đã lâu, nên mới phong nàng ấy làm một phi trong Tứ phi.”
Hàm Đạm lẩm bẩm: “Sao bệ hạ lại lận đận đường con cái như vậy, sinh không ra thì thôi, sinh được cũng không nuôi lớn nổi…”
Tiêu Mụ mụ lập tức nghiêm giọng: “Lời này không được nói lung tung bên ngoài! Phạm vào kiêng kỵ của bệ hạ, ai cũng không cứu nổi ngươi đâu!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play