Yến Thu Xu ăn một ngụm tào phớ, chép miệng, cảm giác không đã ghiền, tào phớ mềm mềm, có một chút nước, nhìn thì rắn, nhưng ăn vào thì tan chảy trong miệng, có vị ngọt nhàn nhạt, nhưng cũng chỉ thế mà thôi.
Nàng nói: “Ông chủ, có đường trắng không?”
Ông chủ nhiệt tình nói: “Có, tiểu thư cần thêm đường sao?”
Yến Thu Xu gật gật đầu, bỏ thêm đường vào bốn chén tào phớ rồi mới tiếp tục ăn.
Tuy giá bán của loại đậu hũ này tăng gấp mấy lần nhưng lại ngon hơn rất nhiều, vị ngọt bùi bao bọc trong lớp đậu hũ cực mềm, khi chạm vào đầu lưỡi, đậu hũ biến thành nước và tràn đầy khoang miệng, cũng giảm bớt vị ngọt do đường trắng mang lại, ngọt nhưng không ngấy.
Đám Đông Đông rất ít ăn ở quán ven đường như vậy, lúc này được ăn thì cực kỳ vui sướng, Uyển Nhi ăn hai miếng liền nhìn về phía Yến Thu Xu, theo thói quen nói cảm giác của mình cho nàng: “Thật ngọt ngào, uống rất ngon!”
Cái miệng nhỏ của Thẩm Bình Ngộ nếm nếm, mặt mày vui sướng: “Ừm, hương vị không tồi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play