Quản gia trên mặt đầy mồ hôi lạnh, chần chờ nói: "Cái này. . . Cái kia. . . "
Trầm Bình Ngộ thở dài: “Quên đi, ngươi không cần nói, ta hiểu được.” Vẻ mặt của cậu bé dần dần trở nên kiên định: “Nếu đã như vậy, vậy để ta giáo huấn nó.”
Quản gia trầm mặc, yên lặng liếc nhìn thiếu gia chạy xa đến mức không thấy đuôi, trong mắt tràn đầy đồng tình.
Lúc này, có một nha hoàn lạ mắt bưng hộp thức ăn đi ngang qua, tựa hồ vừa vặn nhìn thấy hắn, hai mắt sáng lên, tiến lên nói: "Bình Ngộ công tử."
“Ân, có chuyện gì?” Trầm Bình Ngộ hỏi.
Thủy Mỗi híp mắt cười nói: "Yến tiểu thư pha trà sữa rồi, nô tỳ đi mang tới sân của Bình Ngộ công tử."
Trầm Bình Ngộ cau mày, khi nãy Bình Châu rời đi vừa rồi, trên tay còn đang cầm một chiếc cốc, đây có phải là thứ gọi là trà sữa không? Cậu bé có chút hứng thú nên liếc nhìn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT