Dù cho bây giờ tính khí của tôi đã tốt hơn rất nhiều, nhưng tôi vẫn không thể trơ mắt nhìn bạn mình ra nông nỗi này mà không động lòng!
Cố nén cơn giận, tôi siết chặt nắm đấm rồi bế ngang cô ấy lên.
Vũ Kỳ kinh hô, "Lâm Mạt, cậu mau thả tớ xuống đi, ở trấn cổ có rất nhiều paparazzi, bị chụp được thì không hay đâu."
Tôi khựng lại, ánh mắt quét nhanh xung quanh, quả nhiên thấy ở góc tường đỏ phía trước có một bóng người đang thập thò, tôi nhíu mày, nhưng không thả Vũ Kỳ xuống ngay, mà cẩn thận bế cô ấy đặt lên chiếc ghế quý phi ở gần đó, nhẹ giọng nói, "Đừng động đậy, nghỉ ngơi cho tốt."
Vũ Khiết đứng ngay sau lưng tôi, vừa nãy chắc cũng đã nhìn thấy những vết bầm tím kia, lúc này sắc mặt cũng rất khó coi, nói, "Tớ đi mua thuốc mỡ."
Nói xong, cô ấy vội vã bước đi.
Thấy sắc mặt của Vũ Kỳ đã tốt hơn nhiều, tôi liền nhìn về phía góc tường kia, nếu như vừa nãy cảnh tôi bế Vũ Kỳ bị chụp lại, cũng sẽ gây ra không ít phiền phức.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play