Tim tôi hẫng một nhịp! Để tôi tự chờ chính mình sao?
Chẳng lẽ tên khốn thật sự bắt đầu nghi ngờ điều gì rồi sao? Chuyện này quá mức kinh thiên động địa, không thể nào, không thể nào! Tôi giả vờ nén giận nói: "Lăng tổng, bây giờ mới chín giờ, bảo tôi đợi đến mười hai giờ, có phải là quá đáng lắm không?"
Anh ta hờ hững liếc nhìn khiến tôi có chút chột dạ: "Một cô gái, mười hai giờ mấy mới về. Bạn trai này thật sự là tận tâm tận lực!"
Tôi ngượng ngùng kéo khóe miệng, câu này tôi không có cách nào phản bác, đành do dự ấp úng: "Cô ấy... cô ấy đâu phải ngày nào cũng về muộn như vậy, cũng đâu có nguy hiểm gì đâu mà..." Nói đến cuối giọng càng nhỏ dần, chính tôi cũng không thể tin được mình. Nhưng tôi không thể thật sự đợi ở đây đến mười hai giờ, nếu không đến cuối cùng mọi chuyện sẽ bị bại lộ, hậu quả thế nào, tôi tuyệt đối không gánh nổi trách nhiệm này!
Cuối cùng tôi nghiến răng nói: "Lăng tổng, đến lúc đó anh đưa cô ấy về chẳng phải được sao?! Tôi không muốn ở đây lãng phí ba tiếng đồng hồ vô ích! Anh không biết thời gian là vàng bạc sao, lãng phí thời gian của người khác là giết người cướp của! Dựa vào cái gì mà tôi phải lãng phí ba tiếng đồng hồ ở đây! Tôi có quyền con người và tự do! Cho dù anh là ông chủ của tôi, cũng không có quyền này!"
Anh ta bình tĩnh nhìn tôi, đáy mắt không một gợn sóng, một lúc lâu sau, ánh mắt tối sầm lại, đưa tay lấy chiếc điện thoại đặt trên bàn trà, nghịch nghịch vài cái rồi đưa lên tai.
Tôi không hiểu ra sao. Nhưng đồng thời trong lòng bắt đầu bất an, ngay giây tiếp theo, điện thoại trong túi tôi reo lên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT