Trương Kiệt thoáng sửng sốt rồi vui mừng khôn xiết:
“Cậu cho tôi thật à? Cảm ơn cậu! Tôi không chê đâu! Ở nhà tôi vẫn thường xuyên ăn đồ em gái để lại, nó cắn nửa quả táo tôi cũng ăn được!”
Nói xong, anh ta mới nhận ra mình lỡ lời, vội vã chữa lại:
“Ý tôi là... cậu giống như em gái tôi thôi! Tôi không... Ý tôi là... cảm ơn cậu nhiều lắm, đồng chí Văn Thanh!”
Văn Thanh chỉ cười nhẹ không đáp, Trương Kiệt nhanh chóng đổ phần cháo kê vào hộp cơm của mình, sau đó bỏ luôn chiếc bánh nướng vào ngâm cùng. Đến khi ăn, anh ta bất ngờ phát hiện trong cháo kê của Văn Thanh còn có thêm đường, khiến cho phần cháo thơm ngon ngọt dịu, át bớt vị nhạt nhẽo của chiếc bánh nướng.
Buổi tối, Văn Thanh trằn trọc khó ngủ vì ban ngày đã nghỉ quá nhiều. Nhìn quanh thấy mọi người đều đã say giấc, cô càng cảm thấy khó chợp mắt. Theo như những gì cô từng đọc trong mấy cuốn tiểu thuyết niên đại trước đây, thì chính trên chuyến tàu này, nam nữ chính sẽ gặp nhau. Nhưng đến giờ mọi người đều đã xuất hiện, vậy hai người họ ở đâu?
Văn Thanh trong lòng còn ôm chút hy vọng, có lẽ do sự xuất hiện của cô mà giống như hiệu ứng cánh bướm, khiến nam nữ chính không xuất hiện nữa chăng? Tất nhiên, đó chỉ là tưởng tượng của riêng cô. Mới vừa nhắm mắt định chợp mắt một lát, bỗng cô nghe tiếng một cô gái hét lớn, giọng the thé vang lên giữa đêm:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play