“Tôi đã nói là cô ấy say xe mà! Bọn tôi chỉ đổi tạm một chỗ ngồi thôi! Ngồi đâu mà chẳng như nhau?”
Văn Thanh nhướng mày hỏi:
“Chỗ ngồi của tôi, mấy người ngồi vào là đương nhiên hợp lý? Cô ấy say xe thì tôi cũng vậy! Vậy lý do gì tôi phải nhường? Cô ấy bảy, tám chục tuổi rồi à? Hay đang mang thai?”
Nam thanh niên trí thức nghe xong thì tròn xoe mắt, giận dữ giơ nắm đấm như định đánh người. Nhưng khi nhìn thấy Văn Thanh, anh ta như gặp ma, lập tức cứng họng:
“Chỗ ngồi là của cô? Bọn tôi... bọn tôi không biết! Em gái... đồng chí, cô cũng say xe sao? Ấy, Đình Đình, mau đứng dậy đi, người ta cũng đang say xe đấy!”
Cô gái tên Đình Đình rõ ràng không ngờ rằng mình lại đang chiếm chỗ của một người trông chỉ mới mười hai, mười ba tuổi. Không trách người xung quanh nhìn cô với ánh mắt khinh thường, hóa ra không chỉ vì chuyện đổi chỗ mà chưa được đồng ý, mà còn bởi người mà cô ta chiếm chỗ lại là một đứa trẻ!
Cuối cùng, một nữ sinh khác đã đổi chỗ cho Đình Đình. Còn bạn trai của cô – Ngô Cương – thì tò mò liếc nhìn Văn Thanh nhiều lần. Văn Thanh có thể dễ dàng nhận ra ánh mắt nghi ngờ của anh ta đối với tuổi thật của mình.
Tuy nhiên, cô chẳng hơi đâu bận tâm tới chuyện đó. Cô đang nghĩ đến bữa tối – muốn ăn gì đó mềm mềm, dễ nuốt. Cả ngày gần như không ăn uống gì, dạ dày vốn đã yếu giờ bắt đầu đau âm ỉ.
Văn Thanh quay sang Trương Kiệt dặn dò, nhờ anh giúp trông hành lý một lát. Gia cảnh Trương Kiệt cũng không khá giả, chẳng có điều kiện để cùng ngồi ăn ở toa ăn, nên sau khi xác nhận anh sẽ không đi, cô mới yên tâm nhờ cậy. Còn mình thì đi về phía toa ăn, quyết định ăn thứ gì đó ngon miệng một chút.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play