“Cái này mà bảo Văn Thanh đồng ý gả cho một người đàn ông bốn mươi tuổi sao? Nói thẳng ra cho dễ hiểu, vợ trước của Lữ đoàn trưởng sinh con gái lớn còn chẳng nhỏ hơn Văn Thanh là mấy!”
“Ai mà biết được, có khi người ta chỉ nhắm vào chức quyền của anh ta thôi cũng không chừng? Phải biết là Lữ Vệ Quân leo lên được cái ghế đoàn trưởng này khi đã bốn mươi tuổi, nhưng cha mẹ anh ta thì không đơn giản đâu nha, cha là phó hiệu trưởng trường quân đội, mẹ còn là lãnh đạo Cung Tiêu Xã nữa đấy! Nhà có quyền có thế, mấy cô gái nhìn vào cũng không phải không có lý.”
“Nếu không tin, ai dám cược với tôi? Xem thử Văn Thanh chịu đựng được mấy ngày? Lữ Vệ Quân không phải loại dễ đối phó đâu, anh ta có đủ trò trong tay! Người vợ trước kia còn nhỏ hơn anh ta mười tuổi, đáng thương mới chưa tới ba mươi thì đã mất rồi thì phải!”
Lúc này Văn Thanh thực sự đang thấy phiền não vì bị Lữ Vệ Quân quấn lấy. Mới chỉ nhảy một điệu đã bị hắn giở trò sàm sỡ, tay chân không yên, cứ muốn sờ mông cô. Cô đã né tránh mấy lần, cuối cùng đành ngồi phịch xuống, lấy cớ bị dẫm trúng chân, đau quá không nhảy tiếp được nữa.
Không ngờ tên họ Lữ kia còn mặt dày ngồi cạnh cô, thậm chí còn cúi xuống muốn xoa chân giúp. Văn Thanh thật sự thấy chân có chút đau, cũng định tháo giày tìm chỗ xoa, nhưng vừa nghĩ tới gương mặt đáng khinh trước mắt, cô chỉ thấy đầu ong ong. Cô sợ mình không nhịn được mà tát cho một cái mất!
Vệ Thục Trân đã đi mất, xung quanh chỉ còn vài cô gái trạc tuổi cô. Văn Thanh muốn tìm người bênh vực mà chẳng thấy ai đủ sức giúp mình.
Ngay lúc cô đang lúng túng không biết phải thoát thân thế nào, thì Vệ Hạo bất ngờ từ phía sau chạy đến. Anh nắm lấy tay cô, kéo đi thẳng vào giữa sân nhảy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play