Lúc cô ta kết hôn, nhà chồng là lãnh đạo trực tiếp ba của cô ta. Ba với anh trai cô ta đã dựa vào cuộc hôn nhân này mà leo lên chức cao, coi như dùng cô ta làm bàn đạp để thăng tiến.
Bây giờ, chức vụ của ba cô ta thì khỏi nói còn cao hơn bố chồng nhiều. Nhưng năm kia, gia đình bên chồng bị "mời" ra khỏi Kinh Thành, bị điều đi nơi khác công tác. Cũng coi như một kiểu “thăng chức giả vờ, đày đi thật!
Thế mà bác sĩ Phương lại không chịu theo chồng đi cùng, coi như không còn bị nhà chồng trói buộc nữa, nên giờ lại càng làm quá đáng! Bọn tôi ai cũng phải dè chừng cô ta, vì ông anh trai cô ta cũng không phải người tử tế gì. Đụng vào là có chuyện ngay!
Chỉ có mỗi Vệ cô cô là còn có thể khiến cô ta kiêng dè chút đỉnh. Ngay cả lão đại cũng chỉ biết trốn chứ không dám chọc giận cô ta.
Chọc vào là cô ta khóc đến chết cho xem! Đúng kiểu “bệnh vảy nến”, càng gãi càng loét, xé không dưới một lớp da mà vẫn chưa xong! Cô cũng thấy rồi đấy, bất kể lão đại tỏ vẻ lạnh lùng cỡ nào, cô ta vẫn cứ mặt dày như không có gì xảy ra!
Văn Thanh ôm má, mặt đầy ngẩn ngơ:
“Đúng là kiểu "đối phương ngược mình trăm ngàn lần, mình vẫn yêu đối phương như thuở ban đầu’! Lão đại nhà các anh đúng là có sức hút quá thể đáng… Khụ khụ…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT