Lão đại thì đang dưỡng thương, ở đây một thời gian rồi cũng quay về đơn vị thôi. Vậy nên, bác sĩ Phương à, đừng nghĩ ngợi lung tung. Hai người họ chỉ như anh em thân thiết mà thôi!”
Nghe xong lời giải thích, sắc mặt Phương Thanh Thanh xám lại, mang theo hộp canh thịt dê rời đi. Thân phận của Văn Thanh đúng là không phải thứ cô ta có thể nghi ngờ bừa. Chỉ cần là người của Vệ Thục Trân, cô ta chẳng dám mở miệng bôi nhọ.
Trên đường về, Phương Thanh Thanh không khỏi thấy hối hận, tại sao lại không mang canh gà tới? Lại còn đem cái món dễ gây dị ứng như thịt dê?
Cô ta quên mất lý do Vệ Hạo phải nằm viện là do bị thương, vốn dĩ nên kiêng đồ cay nóng. Nếu sớm nhớ ra, cô ta đã đổi món rồi, khỏi bị đuổi phũ đến thế.
Cuối cùng cũng tống được Phương Thanh Thanh đi, Trần Cường và Tất Thắng Lợi nhanh chóng trở lại phòng khách, còn không quên đóng cửa sân cẩn thận.
Vệ Hạo từ nãy đến giờ vẫn ở trên tầng ba, chưa từng xuống dưới. Văn Thanh đang chờ trong phòng khách, thấy hai người họ trở về liền hỏi nhỏ:
“Tình hình sao rồi?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT