Cho nên khi phát hiện bộ đồ cũ mất rồi, cô cũng không để tâm. Cô lặng lẽ vào nhà vệ sinh thay bộ đồ trong không gian, thuận tiện chỉnh trang lại lớp trang điểm một lần nữa, rồi bước ra, trở lại đại sảnh luyện tập.
Toàn Thiến Thiến vừa nhìn thấy Văn Thanh mặc bộ quân phục mới tinh, thì ngây ra một chút. Tuy nhiên ánh mắt chỉ lóe lên rồi lại khôi phục như thường, cô ta không nói gì.
Cô ta nấp sau tấm rèm sân khấu, len lén quan sát Vệ Hạo dẫn theo ba ông lão sớm đã vào khán phòng. Ở đó đã có người giữ chỗ sẵn cho Vệ Hạo. Vương Thành Tài và Tôn Khiết cũng đã ngồi vào vị trí của mình, chỉ là không ngồi chung với mấy người kia.
Tôn Khiết còn cố tình chạy ra hậu trường, ngó nghiêng nhìn Văn Thanh trang điểm. Cô ta có vẻ ngưỡng mộ, rồi nói với Văn Thanh:
“Không ngờ cô còn có tài ca hát nhảy múa nữa ha! Tôi từ nhỏ đã mê mấy trò đó lắm, nhưng nhà nghèo quá, ba mẹ không có tiền cho tôi đi học mấy thứ này, thế là cuối cùng tôi thành nữ binh. Sau này mới học thành hộ sĩ.”
Văn Thanh mỉm cười, nói với Tôn Khiết:
“Đợi cô sinh con xong, tôi dạy cho cô!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play