Ngoài ra còn cho thêm hai nữ thanh niên trí thức khác đăng ký vào lớp huấn luyện y tá. Sau một tháng, ai vượt qua được kỳ thi thì chính thức trở thành y tá, không thì thôi.
Hứa Trường Xuân nghe xong vỗ đùi cái đét, cảm thấy kế này quá hay, dù Văn Thanh có về cũng chỉ xin trợ cấp y tá thôi, còn bản thân ông ta vẫn kiếm chác được thêm không ít!
Văn Thanh lúc này hoàn toàn không biết mình đã bị Hứa Trường Xuân "vận hành" như thế nào. Cô đang cùng mấy người khác xóc nảy trên đường tới kinh thành, dọc đường qua Tây Bắc còn gặp trận tuyết dày đến mức ngập tới đầu gối.
Không có điều hòa, đám người chen chúc trong thùng xe tải lạnh run cầm cập, ôm chặt lấy nhau cho đỡ lạnh.
Cố gắng lắm bọn họ mới tới được ga, chuyển sang đi tàu hỏa. Văn Thanh còn đỡ, nhưng giáo sư Thích thì cảm lạnh sốt cao.
Vệ Hạo nhìn thấy tình hình ấy, chỉ biết thở dài cảm thán: may mà có Văn Thanh đi cùng, bằng không thật sự không biết phải chăm sóc ông Thích thế nào cho phải.
Suốt bốn, năm ngày trên tàu, Văn Thanh tận tình chăm sóc cho giáo sư Thích, cuối cùng cũng đưa được cả đoàn đến ga tàu Kinh Thành.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play