Vệ Hạo vốn cũng đang lo lắng để Văn Thanh lại một mình, nghe đề nghị của giáo sư Thích thì lập tức vỗ tay đồng ý. Dù sao, việc cô quay về nơi cũ cũng chẳng còn việc gì lớn, chi bằng theo mình vào kinh thành luôn cho tiện.
Huống chi, cô còn hai công lao lớn vẫn chưa được nhận thưởng kia mà!
Thật ra thì, Hứa Trường Xuân lúc này mong đến đỏ cả mắt, chỉ mong Văn Thanh mau mau quay về. Tào Lộ vừa bị điều đi, Văn Thanh lại cũng ra ngoài. Trong thôn vốn đang yên ổn, có hai người phụ trách khám bệnh, kết quả đều rủ nhau rời đi cả.
Tào Lộ trước khi đi còn bày cho Hứa Trường Xuân một cái "mẹo nhỏ", bảo ông ta đem một thầy giáo dạy y ở chuồng ngựa khám bệnh cho bà con trong thôn, tiện thể nhờ thầy giáo đó chỉ dạy luôn cho vài người.
Huyện Sở Y tế thì cấp tiền trợ cấp theo đầu người, còn số tiền đó rốt cuộc vào túi ai thì Tào Lộ chẳng thèm quan tâm! Dù sao cô ta cũng xem như đã được giải thoát, mặc kệ sau lưng rối loạn thế nào.
Hứa Trường Xuân vốn không phải người quá thông minh, lại còn dễ mềm lòng vì chút lợi nhỏ trước mắt. Thế là ông ta nhanh nhẹn đưa hai cô cháu gái tốt nghiệp sơ trung của mình đi học y, còn thầy giáo kia thì miễn cưỡng chịu trách nhiệm khám bệnh, hoàn toàn không có thêm trợ cấp gì!
Đối với hắn mà nói, chỉ cần không phải ở chuồng ngựa không phải xuống đất làm việc nặng, như vậy đã là phúc ba đời rồi cho người đó rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT