Nghe nhắc tới con hổ, Văn Thanh như sáng bừng cả mắt, không giấu được vẻ háo hức:
“Vậy... còn xương hổ đâu rồi?”
Trần Cường hơi khựng lại, tròn mắt ngạc nhiên:
“Xương thì có ích gì đâu? Chắc tụi tôi vứt rồi. Hoặc nếu không thì cũng mang vào bếp nấu canh thôi mà?”
Vệ Hạo cau mày nhìn anh ta, ra chiều trách móc:
“Đúng là đồ ngốc! Xương hổ mà ngâm rượu thì quý như vàng đấy, là rượu thuốc hiếm có khó tìm!”
Trần Cường vẫn chưa hiểu đầu đuôi ra sao:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play