Giáo sư Thích được sắp xếp ở tầng một, cùng với phòng dành cho cảnh vệ. Còn Trần Cường thì ở luôn căn phòng vốn thiết kế cho bảo mẫu ở tầng một, tuy trước giờ cậu ta vẫn ở lại doanh trại là chính.
Văn Thanh được sắp xếp ở tầng ba, một mình một phòng, có nhà vệ sinh riêng. Phòng còn có hệ thống sưởi, giường ngủ kiểu thông thường.
Vì thời gian gấp rút nên nội thất chưa được trang trí gì nhiều, nhưng so với ký túc xá bệnh viện thì thoáng đãng và sáng sủa hơn rất nhiều.
Dù sao cô cũng không định ở lâu dài nên cảm thấy như vậy là rất ổn rồi.
Khi Vệ Hạo lên đến nơi, anh có chút ngượng ngùng, cười khổ nói:
“Ký túc xá của cô bị tụi kia lục tung lên, đến cả cái giường đất của cô cũng bị bọn họ phá tanh bành. Chỗ đó giờ không thể ở được nữa.”
“Nhưng mà... cô chuẩn bị đồ ăn hơi bị nhiều quá rồi đó! Trần Cường với hai người nữa phải dùng tới cả xe tải để dọn, thế mà vẫn không hết. Sao cô lại giấu lắm đồ ăn thế trong tuyết vậy?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play