“Với lại, bà ta đời nào để yên cho con cưới vợ dễ dàng? Bà ta còn muốn ép con lấy người mà bà ta chọn, gả thẳng vào cửa nhà mình cơ!”
“Con cũng đâu thể để vợ con chịu ấm ức, cúi đầu trước mặt bà ta mãi được! Mà nói đi thì cũng phải nói lại, nếu con rời khỏi Kinh Thành, còn ông nội thì sao đây?”
Vệ Thần khẽ thở dài, giọng nói đầy bất lực:
“Không ngờ cha khi xưa cân nhắc kỹ lưỡng như thế, chọn tới chọn lui, cuối cùng lại tự rước lấy tai họa vào thân. Còn kéo theo cả con vạ lây nữa…”
Buổi tối hôm đó, Vệ Hạo lăn qua lộn lại trên giường mãi vẫn không tài nào chợp mắt được. Chính anh cũng chẳng hiểu nổi mình làm sao thế này.
Tự nhiên trong đầu cứ lởn vởn hình ảnh của cô gái nhỏ tên Văn Thanh kia. Nghĩ tới nghĩ lui, anh đành tự giễu, chắc là dạo này không có việc gì làm, đầu óc rảnh rỗi quá nên mới nghĩ linh tinh.
Đối với Vệ Hạo mà nói, đây là lần đầu tiên trong đời anh thấy bản thân mình cứ nhung nhớ một cô gái như thế, nhưng tuyệt đối không phải theo cái kiểu “nam nữ tình dài”. Dù sao trong mắt anh, Văn Thanh vẫn chỉ là một cô nhóc còn chưa lớn hẳn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT