Đường núi khúc khuỷu gập ghềnh khiến người ta hoa mắt chóng mặt, có mấy lần Văn Thanh còn tưởng mình sắp bị xóc bay xuống dưới.
Dĩ nhiên là cô không rơi thật, nhưng Chu Kỳ thì không chịu nổi. Cuối cùng Vệ Hạo đành phải đưa Văn Thanh sang một chiếc xe khác, tiện thể chuyển cả Chu Kỳ sang theo.
Trần Cường nhanh chóng cho xe dừng lại, cẩn thận dìu Chu Kỳ sang chiếc xe phía sau. Vệ Hạo và Văn Thanh cũng lên xe đó ngồi. Xe tải lập tức tiếp tục lăn bánh về phía điểm đến, không dám dừng lại quá lâu giữa đường rừng núi.
Văn Thanh lấy thuốc chống say xe cho Chu Kỳ uống, sau đó còn châm cứu cho ông ta một mũi để giảm bớt cảm giác buồn nôn.
Trần Cường mở balô hành quân của bộ đội ra, lấy trong đó tấm chăn bông mỏng trải tạm xuống sàn xe cho Chu Kỳ nằm nghỉ. Cô và Vệ Hạo cùng ngồi trên xe để tiện theo dõi tình trạng của Chu Kỳ bất cứ lúc nào.
Sau khi uống thuốc và được châm cứu, cuối cùng Chu Kỳ cũng đỡ hơn, miễn cưỡng lim dim ngủ được một lát dù xe vẫn lắc lư không ngừng.
Vệ Hạo lấy một chiếc balô khác để dựa vào vách xe, kê cho Văn Thanh một góc ngồi tạm. Trong xe lúc này, ngoài cô và anh ra còn mấy chiến sĩ khác, tất cả đều im lặng, cảnh giác nhìn ra ngoài như sẵn sàng ứng phó bất cứ điều gì.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT