Văn Lương có hơi đần, anh ta vốn không phải người nhanh nhạy hay giỏi suy tính.
Nếu không cũng đã chẳng bị đám bạn bè lêu lổng lừa gạt hết lần này đến lần khác, tiêu tiền như nước. Ăn chơi phè phỡn, cuộc sống lông bông, anh ta cũng chẳng có mấy suy nghĩ sâu xa, nên giờ nghe Văn Thanh nói, lại thấy hình như cũng có lý.
Tất cả rắc rối xem ra đều bắt nguồn từ việc ba không chịu để lại công việc cho mình. Hay là ông ấy chịu móc tiền ra mua việc cho mình sớm một chút thì chẳng phải đã yên chuyện rồi sao?
Còn như Văn Diệu, nếu ba mẹ gả cô ấy đi sớm, lấy được sính lễ, chẳng phải cũng đỡ áp lực hơn à? Nếu ba mẹ lo cho mình một chút, biết đâu không đến mức phải để Văn Thanh thay mình về nông thôn chịu khổ?
Văn Diệu có phải cũng sẽ không đến nỗi phải bỏ trốn vì sợ bị gả cho một ông đồ tể lớn tuổi? Có phải cũng chẳng cần đến chuyện lấy Văn Thanh thế thân, bắt cô ấy đi gả thay?
Rồi còn định kiếm tiền sính lễ từ chồng Văn Diệu để mình có tiền cưới vợ? Nếu ba mẹ hai người không toan tính vậy thì có khi gia đình cũng không tan vỡ, chẳng phải giờ đang sống an ổn ở thị trấn rồi còn gì?
Trong lúc Văn Lương còn đang sững người, Văn Thanh giơ tay ra hiệu, Vệ Hạo lập tức quay lại xe, hai chiếc xe tải đồng loạt nổ máy, nhanh chóng rời khỏi nông trường.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play